Thứ Hai, 5 tháng 6, 2017
VỊNH TÔ CANH!
(Mong nhà thơ Nguyễn Khuyến tha mạng)
Tô canh lạnh lẽo nước trong veo
Một miếng thịt heo bé tẻo teo
Một- hai- ba- bốn , năm thằng ngó
Một đứa nhanh tay vớt cái vèo
KỶ NIỆM NGÀY XƯA
KỶ NIỆM NGÀY XƯA
Chẳng còn buổi học ngày xưa
Tụi mền hai đứa trời mưa chung đường
Đi trong giá buốt ngậm sương
Trời mưa ướt sũng con đường ta đi
Vậy mà tau chẳng lạnh gì
Bởi vì mi đã thầm thì đi bên
Mà răng hồi nớ chẳng ..."lên"
Bữa ni như rứa ..hắn "lên" vèo vèo(He..he..he)
K.P
Chẳng còn buổi học ngày xưa
Tụi mền hai đứa trời mưa chung đường
Đi trong giá buốt ngậm sương
Trời mưa ướt sũng con đường ta đi
Vậy mà tau chẳng lạnh gì
Bởi vì mi đã thầm thì đi bên
Mà răng hồi nớ chẳng ..."lên"
Bữa ni như rứa ..hắn "lên" vèo vèo(He..he..he)
K.P
EM NGÀY ẤY
EM NGÀY ẤY
Em ở đây con đường sao quen quá,
Con nắng chiều với anh sao vội vã,
Hắt khẽ vào em cho đôi má thêm hồng.
Thoáng bâng khuâng anh nhớ một mùa đông
Mây bỗng dịu như mát em ngáy ấy,
Bình thường thôi sao anh thấy đẹp vô
cùng.
Mưa có dứt sau mỗi lần em khóc,
Nắng có hồng khi ánh mắt em trobng
Chiều có tà khi em nhiều suy nghĩ,
Có bình minh những lúc em ngây ngô
Lúc em đùa ngọn song có nhấp nhô
Mãi là thế đến mai kia em nhé
Em vẫn còn đây nhưng có lẽ
Chỉ hai người song lại quá cô đơn
Anh
vô phước chẳng có được nhiều hơn
Vi` tình anh đã trao cho em tất cả
Mạch tim em giờ chảy theo nhiều ngã
Cố giữ tình em.......anh quá bất tài.
K.P
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)