Những con đường vắng hiu
Buổi sáng trôi đi nỗi nhớ
Dòng suối nằm ngủ mê
Cả khu rừng buồn
Chủ nhật tết
Anh nghĩ chút gì về em
Không yên tâm , khi nghĩ còn tết.
Chủ nhật dài đặc biệt
Thế giới đều yên lặng anh như chết.
Chủ nhật buồn
Cái tết lãng quên.
Có nên đi đâu không?
Khi sự mệt mỏi đang cuộn tròn.
Những con chim cũng lười bay.
Ngay cả con chó cũng không thèm sủa
Ngoài làng tiếng cười vang
Chủ nhật không khí tết còn rộn
Chút gọi là vui .
Còn đó còn vui ghê ngoài đó
Mặc kệ anh thích nằm mơ về ai
Đôi khi giấc mơ mà đẹp hơn cả
Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014
Không còn mưa coi như trời đã tạnh
Biển hết động coi như sóng dịu hiền
Đoạn tuyệt những mối tình lãng tử tứ phương
Để yêu em như mối tình đầu.
Chẳng hiểu anh yêu em tự bao giờ
Mà những đêm thức trắng lo toan
Lo cho em thời gian không vất vả.
Thấy em gầy anh buồn bã suy tư.
Hoàn cảnh của chúng mình chịu vậy sao ư
Anh để thời gian qua em lo khổ
Kiếp phong trần anh chưa hẳn làm quên
Thời gian đã qua nhưng chưa xóa hận thù
Vì cũng thương em những đêm dài không ngủ.
Quyết gác chuyện đời để chỉ yêu em
Anh thầm hứa vì em tất cả
Mà đôi khi vương chút sự đời
Làm cho em chưa vui còn lo sợ
Thông cảm đi em dần dần anh gác bỏ
Những gì quá khứ chỉ nghĩ tương lai
Em của anh sẽ hạnh phúc lâu dài
Một tình yêu hạnh phúc mãi mãi
Đến bên em suốt thời gian còn lại*******************
Dành cho em những đêm buồn và nhớ em….
Đụ mạ đời
DMD
Đến ngày mai chia cơm nhau từng hạt
Mỗi hơi thuốc hớp nước cũng chia.
Đùng chuyện nhỏ đánh nhau ôi tơi tả
Chảy máu đầu miệng vẫn cười tươi.
DMD ta đã quen rồi gian dối
Và cũng quen nhiều nỗi cô đơn.
Thì Khe Mạ đây đâu phải là tận số
Chẳng phải trong tù còn có ấm khi đông.
Có cả chăn bông ngày ba bữa.
Dù hoang vắng nhưng chó mèo đầy đủ.
Vẫn có vui khi gà gáy bình minh
Công việc mình thích làm không thì ngủ
Dù chưa đủ nhưng không phải là khao khát.
Có cô đơn nhưng chưa nỗi đau buồn.
Có gian khổ mà tương lai đầy hy vọng.
Lấy lao động làm hình thức luyện tập.
Lấy khó khăn tập được thói kiên trì.
ĐMĐ tao chẳng ngán chi.
ĐMĐ Ta đã nhiều lần ly biệt
Đã đắng cay cũng lắm tủi sầu
Sá chi đâu khi ta đã quyết
Quen gian dối từng quen nhiều phản bội
ĐMĐ ta đã chẳng cần chi
Đã từng lang thang trên hè phố
Đêm công viên ngủ ghế đá một mình.
Sáng ngày mai uống cà fee cùng tụi … đĩ
Vẫn cứ vui khoái lạc qua ngày
Vẫn là đời ta đã nhiều lần thay chốn
Đá Bàu Tre Đồng Nai làm khách sạn
Cũng một mình một chốn rừng hoang.
Đêm tâm sự với tắc kè ngày đùa với khỉ
Uống rượu tụi mùng chích Bạch Phiếm đốt hai.
Ngày lại tháng qua đời vẫn vui được
ĐMĐ đâu chẳng có niềm vui .
Những ngày dài đi Quy Nhơn Đồng Hới
Đến ga Vinh là dứt đoạn một chuyến tàu
Hàng xuống gông điểm tâm cùng khách lạ
Có những lúc tay mới còng số tám
Nhìn người thân mà nước mắt rơi...
Khánh Phong Q
Đến ngày mai chia cơm nhau từng hạt
Mỗi hơi thuốc hớp nước cũng chia.
Đùng chuyện nhỏ đánh nhau ôi tơi tả
Chảy máu đầu miệng vẫn cười tươi.
DMD ta đã quen rồi gian dối
Và cũng quen nhiều nỗi cô đơn.
Thì Khe Mạ đây đâu phải là tận số
Chẳng phải trong tù còn có ấm khi đông.
Có cả chăn bông ngày ba bữa.
Dù hoang vắng nhưng chó mèo đầy đủ.
Vẫn có vui khi gà gáy bình minh
Công việc mình thích làm không thì ngủ
Dù chưa đủ nhưng không phải là khao khát.
Có cô đơn nhưng chưa nỗi đau buồn.
Có gian khổ mà tương lai đầy hy vọng.
Lấy lao động làm hình thức luyện tập.
Lấy khó khăn tập được thói kiên trì.
ĐMĐ tao chẳng ngán chi.
ĐMĐ Ta đã nhiều lần ly biệt
Đã đắng cay cũng lắm tủi sầu
Sá chi đâu khi ta đã quyết
Quen gian dối từng quen nhiều phản bội
ĐMĐ ta đã chẳng cần chi
Đã từng lang thang trên hè phố
Đêm công viên ngủ ghế đá một mình.
Sáng ngày mai uống cà fee cùng tụi … đĩ
Vẫn cứ vui khoái lạc qua ngày
Vẫn là đời ta đã nhiều lần thay chốn
Đá Bàu Tre Đồng Nai làm khách sạn
Cũng một mình một chốn rừng hoang.
Đêm tâm sự với tắc kè ngày đùa với khỉ
Uống rượu tụi mùng chích Bạch Phiếm đốt hai.
Ngày lại tháng qua đời vẫn vui được
ĐMĐ đâu chẳng có niềm vui .
Những ngày dài đi Quy Nhơn Đồng Hới
Đến ga Vinh là dứt đoạn một chuyến tàu
Hàng xuống gông điểm tâm cùng khách lạ
Có những lúc tay mới còng số tám
Nhìn người thân mà nước mắt rơi...
Khánh Phong Q
LẬP XUÂN NHỚ EM
Đã bảy năm rồi phải không em ?
Xa Hải Phòng xa tiếng gọi bu ơi
Lúc trời khuya trên đường về giá lạnh
Đã tắt đèn còn lại bóng màu xanh.
Cạnh giường em ngồi đọc truyện chờ anh
Em khẳng định tình ta không mãi mãi
Mà vẫn ôm kỷ niệm đợi chờ.
Em còn nhớ lập xuân vào năm ấy
Em dẫn anh đi phố sắm xuân.
Anh chọ cho em quần màu xanh lá
Aó model kê(kẻ) gối trứng gà.
Đến hàng len khăn ấm em mua
Cũng khăn xanh em tặng quàng anh.
Ngày ra đi anh xin dành gửi lại
Thay tiếng trả lời đừng đợi nữa em ơi.
Anh không phụ tình em, nhưng em... hoa trắng!
Anh muốn đời mình nhẹ trước chia ly
Đến bây giờ cũng đã bảy năm qua
Không còn tình mà còn vương nghĩa nặng.
Anh sẽ về với kỷ niệm.
Không như bảy năm trời yên lặng như đồng gặt xong.
KPQ
Cũng như đời khi vui càng ríu rít
Cạnh người yêu tay nắm môi hôn.
Hết chuyện trò rồi ái ân mãnh liệt
Đêm lại đêm rồi đêm xa tít,
Không còn người tình mà chẳng gần người mình yêu,
Cũng thời bạn bè năm ba tốp,
Lần bạt phố dài như xe lửa
Trong công viên đuổi kéo la hò.
Những lúc buồn có bạn bè khuây khỏa
Hỏi giờ đây chia cách chi nhiều ngã ?
Bạn thật đông mà không phải một lòng.
Sanh khác sanh tử không cùng tử
Nên một mình ôm gối một mình,
Tình cũng chia ly mà bạn hữu cũng ra đi
Rượu cạn ly còn đâu để ấm lòng.
Đời một kiếp phũ phàng bao lần nữa.
Đêm buồn… KPQ
Cạnh người yêu tay nắm môi hôn.
Hết chuyện trò rồi ái ân mãnh liệt
Đêm lại đêm rồi đêm xa tít,
Không còn người tình mà chẳng gần người mình yêu,
Cũng thời bạn bè năm ba tốp,
Lần bạt phố dài như xe lửa
Trong công viên đuổi kéo la hò.
Những lúc buồn có bạn bè khuây khỏa
Hỏi giờ đây chia cách chi nhiều ngã ?
Bạn thật đông mà không phải một lòng.
Sanh khác sanh tử không cùng tử
Nên một mình ôm gối một mình,
Tình cũng chia ly mà bạn hữu cũng ra đi
Rượu cạn ly còn đâu để ấm lòng.
Đời một kiếp phũ phàng bao lần nữa.
Đêm buồn… KPQ
MƯA NHỚ BUỒN
Trời mấy hôm nay mưa lành lạnh
Đã mãn đông rồi chẳng được nguôi.
Mưa lạnh nơi đây càng hoang vắng
Chỉ bên ngoài tiếng côn trùng than thở.
Cả vùng cô đơn ta với ta
Cây đèn le lói gió đưa qua
Tâm tư là lạ phân đôi nẻo
Bỗng hiện đông nào chốn xa xa.
Căn gác giữa rừng em với ta.
Lần về buổi đó chốn xa xa
Đồng Nai xứ đó mà vương mãi
Với mái tóc bồng hẳn vẫn thơm.
……………………………………………………KPQ
Buồn 06/11/AL
Rồi những đêm trao nhau ân ái.
Ước hẹn xây thành nhiều mộng đẹp,
Không may có một buổi chiều vàng;
Em khóc làm lòng ai lo sợ
Không khỏi chia tay buổi đông về
Còn bên nhau biết còn nhiều đau khổ.
Xứ hòa bình là kỷ niệm chia ly
Em cũng mong sao ngày còn tái ngộ
Mong thời gian phân tán nghịch kỳ.
Để hai ta không còn gì trắc trở,
Có bên nhau mãi mãi trong đời.
Rồi bao năm dài đời lưu lạc
Cố trở về tìm kiếm tên em.
Đâu còn nữa thế là thật ngang trái
Em đã về rồi.. xứ bên kia.
Bó hương anh đốt cùng tâm sự
Em có hay rằng nỗi cô đơn,
Lúc anh đứng nơi đồng hoang nghĩa địa
Ghi ấn bóng hình và dòng chữ người yêu.
KPQ
Tôi có thể cưỡng lại tất cả trừ sự...cám dỗ.
Ước hẹn xây thành nhiều mộng đẹp,
Không may có một buổi chiều vàng;
Em khóc làm lòng ai lo sợ
Không khỏi chia tay buổi đông về
Còn bên nhau biết còn nhiều đau khổ.
Xứ hòa bình là kỷ niệm chia ly
Em cũng mong sao ngày còn tái ngộ
Mong thời gian phân tán nghịch kỳ.
Để hai ta không còn gì trắc trở,
Có bên nhau mãi mãi trong đời.
Rồi bao năm dài đời lưu lạc
Cố trở về tìm kiếm tên em.
Đâu còn nữa thế là thật ngang trái
Em đã về rồi.. xứ bên kia.
Bó hương anh đốt cùng tâm sự
Em có hay rằng nỗi cô đơn,
Lúc anh đứng nơi đồng hoang nghĩa địa
Ghi ấn bóng hình và dòng chữ người yêu.
KPQ
Tôi có thể cưỡng lại tất cả trừ sự...cám dỗ.
Sưu tầm những bài thơ về Huế
QUA MẤY NGÕ HOA
( Mường Mán )
**** vỗ cánh nắng phai rồi đó
Về đi thôi O nớ chiều tà
Ngó làm chi mây trắng xa xôi
Mắt buồn quá chao ơi là tội!
Tay nhớ ai mà tay bối rối
Áo thương ai lồng lộng đôi tà
Đường về nhà qua mấy ngõ hoa
Đừng có liếc mắt nhìn ong bướm
Có chi mô mà chân luống cuống
Cứ tà tà ta bước song đôi
Đi một mình tim sẽ mồ côi
Tóc sẽ lệch đường ngôi không đẹp
Để tóc rối cần chi phải kẹp
Nắng sẽ chia nghìn sợi tơ huyền
Buộc hồn O vào những cánh ****
Bay lên đỉnh lòng anh ngủ đậu
Cứ mím môi rứa là rất xấu
O cười tươi duyên dáng vô cùng
Cho anh nhìn những hạt răng xinh
Anh sẽ đổi ngàn ngày thơ dại
Mi sẽ chớp nghĩa là sắp háy
Hãy nguýt đi, giận dỗi càng vui
Gót chân đưa guốc mộng bồi hồi
Anh chợt thấy trần gian quá chật
Không ngó anh răng nhìn xuống đất?
Đất có chi đẹp đẽ mô nờ
Theo nhau từ hôm nớ hôm tê
Anh hỏi mãi răng O không nói?
Tình câm nín, tình cao vời vợi
Hay nói ra sợ dế giun cười
Sợ phố ghen lá đổi mưa rơi
Sợ chân bước sai hồi tim đập
Có khoan thai rồi ta cũng kịp
Vạn mùa xuân chờ đón chung quanh
Vạn buổi chiều anh vẫn lang thang
Vẫn theo O giờ về tan học
Từ bốn cửa Đông- Tây- Nam- Bắc
Từ bốn mùa Xuân- Hạ- Thu - Đông
Theo nhau như sáo sang sông
Như chuồn chuồn có đôi có cặp
**** chìa vôi chuyền cành múa hát
Trên hư không ve cưới mùa hè
O có nghe suốt dọc đường về
Sỏi đá gọi tên người yêu dấu
Hoa tầm xuân tím hương bờ dậu
Lòng anh buồn chi lạ rứa ghê
Nón nghiêng vành nắng chết đê mê
Anh mê sảng theo chiều tắt chậm
Chiều đang say vì tình đang ngấm
Hai hàng cây thương nhớ mặt trời
Chiều ni về O nhớ thương ai
Chiều ni về chắc anh nhuốm bệnh
Thuyền xuôi dòng ngẩn ngơ những bến
Anh như là phố đứng trong mưa
Anh như là quế nhớ trầm xưa
Sợ một mai O qua mất bóng
Một mai rồi tháng năm sẽ lớn
O nguôi quên những sáng trời hồng
O sẽ quên có một người mong
Một kẻ đứng dọc đường trông đợi
Còn nhớ chi ngôi trường con gái
Lớp học sầu ô cửa giờ chơi
Cặp sách quăng mô đó mất rồi
Vì O bận tay bồng tay bế
Chuyện hôm nay sẽ thành chuyện kể
Những buổi chiều khi nắng sang sông
O bâng khuâng nhè nhẹ hỏi lòng
Mình nhớ ai mà buồn chi lạ (?)
**** vỗ cánh nắng phai rồi đó
Về đi thôi O nớ chiều rồi
Ngó làm chi mấy trắng xa xôi
Mắt buồn quá. Chao ơi là tội!
MrTee, 3 Tháng chín 2012
#2
sourrikp123 thích bài này.
MrTee Binh Nhất
Số bài viết:
21
trophy_points:
7
CHI LẠ RỨA
( Nguyễn Thị Hoàng)
Chi lạ rứa, chiều ni tui muốn khóc
Nhìn chi tui- đồ cỏ mọn hoa hèn
Ngó chi tui- đồ đom đóm trong đêm
Cho thêm tủi bên ni bờ cô tịch
Tui ao ước có bao giờ tuyệt đích
Tui van xin răng mà cứ làm ngơ
Rồi ngó tui, chi lạ rứa: hững hờ
Ghép yêu mến, vô duyên và trơ trẽn
Tui đã tắt nỗi ngại ngùng bẽn lẽn
Bởi vì răng? Ai biết được người hè!
Nhưng mà chiều đã rủ bóng lê thê
Ni với nớ có khi mô mà gần gũi
Chi lạ rứa! Răng cứ làm tui tủi
Tàn nhẩn chi với một đứa thương đau
Cảm tình câm nên không sắc không màu
Và vạn thưở chẳng nên tình luyến ái
Chi lạ rứa? Người cứ làm tui ngại
Biết sông sâu hay cạn giữa tình đời
Bên ni bờ vẫn trong trắng chơi vơi
Mà bên nớ trầm ngâm mô có kể
Tui không muốn khóc chi những giọt lệ
Đọng làn mi ấp ủ mối tâm tình
Bên ni bờ hoa thắm hết tươi xinh
Mà bên nớ huy hoàng và lộng lẫy
Muốn lên thuyền mặc sóng cuồng xô đẩy
Nhưng thân đau nên chẳng dám đánh liều
Đau chi mô! Có lẽ hận cô liêu...
Mà chi lạ rứa hè? Ai hiểu nổi!
Tui không điên, cũng không hề bối rối
Ngó làm chi cho tủi nhục đau thương
Tui biết tui là hoa dại bên đường
Không màu sắc, chi lạ rứa hè, người hí
Tui củng muốn có một người tri kỷ
Nhưng đường đời như rứa đó, biết mần răng?
Tui muốn kêu, muốn gọi, muốn thưa rằng
Chờ tui với! A, cười chi lạ rứa?
Tui không buồn, răng mắt mờ lệ ứa!
Bởi vì răng tui có hiểu chi mô
Vì lòng tui là mặt nước sông hồ
Chi lạ rứa, bên ni bờ tui khóc...
MrTee, 3 Tháng chín 2012
#3
MrTee Binh Nhất
Số bài viết:
21
trophy_points:
7
BẢY MÀU MƯA HUẾ......
( Nguyễn Văn Phương - Phương Xích Lô )
Anh đưa em về cơn mưa đầu hạ
Mưa Ðỏ bên đường hay bóng phượng soi?
Tóc em ướt mềm như từng ngọn lá
Chiếc nón bài thơ em để mô rồi?
Anh đưa em về ngang qua cầu Mới
Mưa Ðen trên trời Mưa Tím dưới sông
Áo trắng em chừ như tranh lập thể
Ai đã tô lên những mảng Mưa Hồng
Anh đưa em về ngang qua Ðại Nội
Con đường tình yêu chạy dọc Hoàng thành
Những đám rêu xưa thình lình tỉnh giấc
Tắm hồn mình trong những giọt Mưa Xanh
Anh đưa em về nhà xưa vườn cũ
Những đoá Mưa Vàng lấp lánh trên hoa
Chia tay trước nhà em vào với mạ
Riêng anh lang thang Mưa trắng nhạt nhoà”.
MrTee, 3 Tháng chín 2012
#4
MrTee Binh Nhất
Số bài viết:
21
trophy_points:
7
CON GÁI HUẾ
(Lãnh_Tuyết)
Bước dịu dàng dưới nắng buổi chiều xuân
Gót hồng tươi chưa vướng chút bụi trần
Nụ cười khẽ núp sau từng phiếm lá
Con gái Huế đẹp nhẹ nhàng đến lạ
Gió sông Hương tung suối tóc nhung huyền
Thoáng ngượng ngùng nép mặt khẽ làm duyên
"Anh kia ơi ...đừng làm phiền em nhé ..."
Con gái Huế liếc nhìn thì rất nhẹ
Mà anh kia sao đứng cứ run run
"Đừng trách em sao lại quá lạnh lùng ...
Em chỉ sợ ...anh lại iu em nữa ..."
Dòng Hương đẹp như bức rèm treo cửa
Lãng mạn không ...ôi xứ Huế mộng mơ
Con gái Huế ...vì vậy cũng ngẩn ngơ
Nên hay thả những dòng thơ... bối rối ...
Sông Hương ơi đã mấy mùa nước nổi
Đã mấy lần ai dạo bước trên sông
Đã bao nhiêu chàng trai nói lòng vòng
Mấy câu nói ...tưởng đã là xưa cũ ...
Tháng Giêng tới trời thay màu ủ rũ
Gió xuân nồng cho muôn sắc hoa khoe
Hương tình xuân réo rắc lối cô về
Nhịp guốc rơi ...khúc xuân thề... tươi tắn
Anh kia đứng lặng nhìn ai trong nắng
Nói gì đây cho cô hiểu lòng anh ...
Cứ vậy đi ,nhịp chân cứ bước nhanh
Cứ vậy đi ...cứ hồn nhiên ...cô nhé ...
Cô cứ giữ ...tính tình con gái Huế
Cứ chua ngoa ,nhưng giả bộ ngoan hiền
Cứ khiêm nhường ...nhưng ngầm ý khoe khoang
Yêu đắm say mà vội vàng ..."hỏng chịu..."
Trời tối rồi...áng mây vờ nũng nịu
Không thèm bay,cứ đứng chọc anh hoài
Anh nhìn mây, rồi buông tiếng thở dài...
"Hẹn gặp lại ...ngày mai ...con gái Huế..."
MrTee, 3 Tháng chín 2012
#5
MrTee Binh Nhất
Số bài viết:
21
trophy_points:
7
Tháng tư em về Huế
Phạm Huy Ngữ
****
Tháng tư nắng hanh vàng
Em có về với Huế
Anh dấu đi giọt lệ
Mở cửa đón em về
Những ngã đường xanh ngát
Có mấy chỗ anh chờ
Đợi khách và mong nhớ
Chở em qua bên bờ
Chở em về kỷ niệm
Dòng Hương xanh ấu thơ
Chở em qua nỗi nhớ
Tình trong nỗi bơ vơ
Nên chi em về Huế
Bước chân nhớ dịu dàng
Đừng gây tình bối rối
Dòng sông kia ngỡ ngàng
MrTee, 3 Tháng chín 2012
#6
MrTee Binh Nhất
Số bài viết:
21
trophy_points:
7
XƯA HUẾ CHIỀU MƯA
( Mai Văn Hoan )
Khi mô anh về thăm Huế xưa
Nhớ gói giùm em một chút mưa
Gói thêm mớ lạnh từ chân tóc
Buốt thấu buồng tim vẫn chưa bưa
Thôi thì:
Hẹn Huế mùa sau sẽ về thăm
Thăm từng cái lạnh dấu trong chăn
Nghe mưa rả rích trong đêm vắng
Để nhớ vô cùng những tháng năm"
(Hồ Đắc Thiếu Anh)
"Chiều ni xứ Huế dầm mưa
Sen già đôi cụm lưa thưa mặt hồ
Một người biền biệt nơi mô
Hoàng thành trầm lặng, cố đô não nùng."
MrTee, 3 Tháng chín 2012
#7
MrTee Binh Nhất
Số bài viết:
21
trophy_points:
7
Nỗi buồn Huế
(CXR)
Em xanh xao như nỗi buồn xứ Huế
Không ngủ yên nằm đợi tháng năm về
Dòng Hương giang khẽ chuyển mình như thể
Bước thăng trầm người lữ khách xa quê
Câu dân ca thuyền trên sông ngơ ngẩn
Nón bài thơ nghiêng chắn hạt sương rơi
Lời tình tự vọng từng hồi chuông ngắn
Soi hồn tôi tìm áo trắng xa rồi
Em xanh xao lọt giữa lòng con phố
Mái nhà tranh vàng vết ố giao mùa
Cánh lá rơi ngập ngừng đầu thôn Vỹ
Đậu bờ vai nhẹ ướt vần thơ
Huế ngày xưa và Huế bây giờ
Huế cùng em muôn đời ôm ấp giữ
Chiều hôm qua rớt bên thềm quá khứ
Phớt vào tôi khe khẽ một nốt buồn ...
MrTee, 3 Tháng chín 2012
#8
MrTee Binh Nhất
Số bài viết:
21
trophy_points:
7
VỀ HUẾ NGHE MƯA
Huế thương, nhớ lắm mùa mưa !
Mưa rơi rỉ rả chiều lưa thưa buồn
Mưa tuôn nước ngập phố phường
Mưa theo Em đến sân trường vắng hoe
Mưa dài ngày tháng lê thê
Mưa đêm Em thấy phòng the lạnh lùng
Mưa trưa nên nắng ngập ngừng
Mưa, nghe tiếng nhạc buông chùng bơ vơ
Mưa, hoa rủ lá bơ sờ
Mưa dai dẳng quá cho thơ lệ nhòe
Mưa, Em lạc lối đường về
Bên nhau ta bước, mưa mê mẩn đời
Mưa từng hạt nhớ đầy vơi
Mưa gieo mật ngọt những lời yêu đương
Huế xưa mưa mãi vấn vương
Tóc Em mưa gội nhớ thương nghìn trùng
Mai này mưa lạnh trời trong
Ta về cùng lắng tiếng lòng nghe mưa
MrTee, 3 Tháng chín 2012
#9
MrTee Binh Nhất
Số bài viết:
21
trophy_points:
7
TÂM TÌNH GỬI HUẾ !
Mùa thu đến bao giờ
Lòng chợt thấy bơ vơ
Nghe tâm tư chạnh nhớ
Quê hương tôi ngoài nớ
Con sông Hương tình tứ
Bên tiếng thông Ngự Bình.
Gửi vài chữ tâm tình
Về xứ Huế xa xôi,
Thương Kim Luông vành nón
Thương Vân Lâu điệu hát
Thương Đông Ba giọng nói
Thương khói trên sông chiều.
Chuông nức nở trên đồi
Chuông Thiên Mụ trầm ngâm
Làm hồn ai trầm lắng
Văng vẳng muôn câu hò
Tưởng chừng giữa giấc mơ.
Giờ thương nhớ tơi bời
Ngày đêm nhớ khôn nguôi
Khi mưa rơi nẻo vắng
Khi chuông buông chiều nắng
Tôi tương tư trời Huế
Ôi xứ Huế xa vời.
8/1960
Tôn Nữ Trà Mi.
Hôn làm sao?
Ừ thì hôn ta cũng thử,
Khi đang yêu ai chẳng có nụ hôn đầu.
Say đắm đấy lên tột cùng ngây ngất,
Hồn thăng hoa lạc mất chốn thiên đường.
Mắt nhắm hờ hôn nhè nhẹ người thương
Lòng đê mê tưởng như tim ngừng đập.
Khe khẽ lắm sao bồi hồi vồ vập ,
Vị ngọt đôi môi người ta vẫn bảo
Mùi tình yêu trong ngàn kiếp trầm luân
Vội vã hôn để khỏi tiếc một đời xuân
Ta thầm hỏi hôn làm sao ấy nhỉ?

Khi đang yêu ai chẳng có nụ hôn đầu.
Say đắm đấy lên tột cùng ngây ngất,
Hồn thăng hoa lạc mất chốn thiên đường.
Mắt nhắm hờ hôn nhè nhẹ người thương
Lòng đê mê tưởng như tim ngừng đập.
Khe khẽ lắm sao bồi hồi vồ vập ,
Vị ngọt đôi môi người ta vẫn bảo
Mùi tình yêu trong ngàn kiếp trầm luân
Vội vã hôn để khỏi tiếc một đời xuân
Ta thầm hỏi hôn làm sao ấy nhỉ?


Lời tựa :
Phải chăng ? Ta sung sướng sinh nhằm một thời đại có nhiều việc phải làm và nhiều nỗi đau phải chịu.
Bạn và thù
Giàu và nghèo
Khó và dễ
Đẹp và xấu
Đạo đức và mấ t đức…
Cách nhau không xa
***********************
Hẳn dấn thân vào là gian khổ
Kiếp phong trần đổi trắng thay đen
Biết số mình bạc bẽo tình thân
Mà vẫn gánh đầy hai chữ hiếu tình.
Biết đối đầu với sự thật là đau xót,
Mà vẫn giang tay chờ đón gian truân.
Làm người hẳn một đời thật khó,
Chịu bao cay đắng chẳng an bình.
Cố giấu kiếp mình trong bóng tối
Sao vẫn hiên ngang một cuộc đời ?
Cố chắp tay lạy ông trời,
Cho con xin kiếp làm người sải tu
Để quên tất cả hận thù
Cho lòng thanh thản chút đời còn sau.
KPQ
Tôi có thể cưỡng lại tất cả trừ sự...cám dỗ.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)