Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

Đụ mạ đời

DMD

Đến ngày mai chia cơm nhau từng hạt
Mỗi hơi thuốc hớp nước cũng chia.
Đùng chuyện nhỏ đánh nhau ôi tơi tả
Chảy máu đầu miệng vẫn cười tươi.

DMD ta đã quen rồi gian dối
Và cũng quen nhiều nỗi cô đơn.
Thì Khe Mạ đây đâu phải là tận số
Chẳng phải trong tù còn có ấm khi đông.
Có cả chăn bông ngày ba bữa.
Dù hoang vắng nhưng chó mèo đầy đủ.
Vẫn có vui khi gà gáy bình minh
Công việc mình thích làm không thì ngủ
Dù chưa đủ nhưng không phải là khao khát.
Có cô đơn nhưng chưa nỗi đau buồn.
Có gian khổ mà tương lai đầy hy vọng.
Lấy lao động làm hình thức luyện tập.
Lấy khó khăn tập được thói kiên trì.
ĐMĐ tao chẳng ngán chi.

ĐMĐ Ta đã nhiều lần ly biệt
Đã đắng cay cũng lắm tủi sầu
Sá chi đâu khi ta đã quyết
Quen gian dối từng quen nhiều phản bội
ĐMĐ ta đã chẳng cần chi
Đã từng lang thang trên hè phố
Đêm công viên ngủ ghế đá một mình.
Sáng ngày mai uống cà fee cùng tụi … đĩ
Vẫn cứ vui khoái lạc qua ngày
Vẫn là đời ta đã nhiều lần thay chốn
Đá Bàu Tre Đồng Nai làm khách sạn
Cũng một mình một chốn rừng hoang.
Đêm tâm sự với tắc kè ngày đùa với khỉ
Uống rượu tụi mùng chích Bạch Phiếm đốt hai.
Ngày lại tháng qua đời vẫn vui được
ĐMĐ đâu chẳng có niềm vui .
Những ngày dài đi Quy Nhơn Đồng Hới
Đến ga Vinh là dứt đoạn một chuyến tàu
Hàng xuống gông điểm tâm cùng khách lạ
Có những lúc tay mới còng số tám
Nhìn người thân mà nước mắt rơi...
                                 Khánh Phong Q

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét